ài Gòn có nhiều thứ đáng nhớ lắm na, nhưng nhớ tới nhớ lui lại nhớ cái mâm nhôm phá lấu của mấy người Hoa đội trên đầu, cái ghế xếp đeo vai, và tiếng kéo thép đen lách cách thay cho tiếng rao hàng … Bụi bậm thì có, nhưng không gài độc, hay thịt thối như bây giờ đâu … Cuộc sống không xô bồ xô bộn, thấy êm ả cách chi, tình người tràn đầy, mặc dù … đêm từng đêm
em hằng thao thức:
» Mang thương nhớ về chàng trai lính chiến …
BUỔI TƯỞNG NIỆM 2 NĂM SAU NGÀY CỐ GS-TS TRẦN VĂN KHÊ VỀ CÕI THỌ
Nguồn tin: tcgd theo tranvankhe-tranquanghai.com
Từ khóa:nhớ quá, một thời, ăn quà, và dạo, phố món, tôi thích, nhứt là, bò biá, và phá, lấu đường, lê lợi, sau đó, đến nước, miá viễn, đông thơm, mùi cam, sành những, trái cam, sành vỏ, xanh mượt, ruột vàng, ươm cắt, ngang bày, trong tủ, kiếng nước, đây ngon, nhờ ép, tới đâu, bán tới, đó nên, bọt trắng, phau nổi, trên vài, viên đá, đập dập, mình dạo, ghé vào, khai trí, đọc sách, cọp rồi