MỘT THÔNG BÁO, CHÚT TÂM TÌNH

Các thông báo của BQT gửi đến thành viên

MỘT THÔNG BÁO, CHÚT TÂM TÌNH

Bài viết chưa xemgửi bởi tancogiaoduyen » Thứ 2 Tháng 12 15, 2008 10:33 am

Nhân có người mượn nick cua linhgiavuive để post bài gây hiểu lầm và phản ứng mạnh nơi các thành viên khác , nên mục này mới được tạo thành.
Cho tcgd xin phép vong linh các người trong cuộc để kể một chuyện thật của một người bạn được gọi là rất thân tình khi còn ở VN. Anh là con một, là một Giáo Sư trường công lập. Hai anh chị yêu nhau và đi đến hôn nhân. Chị không chịu làm dâu vì thế người mẹ đành lủi thủi một mình trong căn nhà kể từ ngày con trai duy nhất của mình lập gia đình. Vài tháng sau thì chị được bác sĩ định là bệnh ung thư. Mỗi ngày phải thuốc men mà lương một GS không thể nào chịu nổi , cuối cùng anh phải bỏ dạy học để ra hành nghề xe ôm mới đủ tiền lo thuốc men cho chị. Từ con người thuộc loài mập mạp chẳng bao lâu sau trông anh ốm nhom, đen đúa. Trong lúc này mẹ anh mất , suốt đám tang đều thiếu nàng dâu vì viện cớ bệnh hoạn. Được vài năm thì chị mất với căn bệnh quái ác đó. Trước đó bạn bè rất thương cảm anh nhưng giân giận vì cho rằng anh SOVO. Những người bạn đã từng dự đám cưới anh chị và dự đám ma của chị. Anh cũng không được diểm phúc có đứa con nào cùng chị cả vì căn bệnh chị phát ra chỉ vài tháng sau ngày đám cưới! Tuy rất yêu chị nhưng thỉnh thoảng bạn bè cũng bắt gặp sự mệt mỏi, chán nãn trên nét mặt anh!Có những khi người ta có bạn bè để thố lộ tâm tư , cũng có những người không thể nói cùng ai và bây giờ rất may là có các diễn đàn , có bạn bè năm châu bốn biển đồng cảm để trút niềm tâm sự.....
Người bạn tcgd chĩ chịu đựng vài năm nhưng linhgiavuive đã có người vợ bệnh đã trên 10 năm. Thật quả là con đường dài cho cả người bệnh lẫn người nuôi bệnh. Cả hai người đều đáng cảm phục vì đã chiến đấu với hoàn cảnh , với bệnh tật mười mấy năm nay! Còn việc nói lý do hai người kết hôn thì có thể linhgiavuive viết sự thật nhưng không có nghĩa là nói xấu vợ như một số các bạn nghĩ vì tcgd cũng thường nghe những vấn đề này do những người quen, người thân nói vế họ có khi họ nói ra ngay cả trước mặt bà vợ của mình nữa ..... Hảy để SÂN CHƠI CHO KHÁN GIẢ của chúng ta là nơi để mọi người khi quá căng thẳng vào đây trò chuyện tâm tình để giảm bớt stress ! Nếu góp ý vì hiểu lầm, vì thành kiến, vì tự ái , vì bất đồng quan điểm ...vv..và vv... thì cũng nên kheo khéo tránh việc làm cho người được góp ý không còn lối đi.

Từ ngày tác giả HOÀNG ĐỨC trở thành thành viên CLVN, anh có nhiều đóng góp bài vở có giá trị được đăng ở trang chính và nhiều bài ca cổ hay do anh sáng tác trong box LỜI BÀI CA CỔ. Vì biết hoàn cành anh nên BQT thỉnh thoảng có gửi anh chút nhuận bút để anh thêm pha vào lo cho chị. Cũng chỉ là muối bỏ bể tuy nhiên có còn hơn không!

CLVN không chấp nhận và không chịu trách nhiệm việc dùng trang nhà như một nơi để kêu gọi sự giúp đỡ bất cứ trường hợp nào mà đi thẳng đến người nhận không thông qua CLVN.
Hình ảnh
https://cailuongvietnam.com - https://cailuongvietnam.com/forum - https://cailuongvietnam.com/oldforum - https://cailuongvietnam.com/specials - https://cailuongvietnam.com/music - https://cailuongvietnam.com/english - https://www.cailuongvietnam.info - - https://www.minhcanh-mychau.com
ATI MULTI SERVICE
Hình đại diện của thành viên
tancogiaoduyen
Site Admin
Site Admin
 
Bài viết: 41597
Ngày tham gia: Thứ 2 Tháng 4 12, 2004 5:00 pm
Đến từ: U.S.A
Has thanked: 1755 times
Been thanked: 444 times

Advertisement

Re: MỘT THÔNG BÁO, CHÚT TÂM TÌNH

Bài viết chưa xemgửi bởi linhgiavuive » Thứ 3 Tháng 12 16, 2008 8:40 am

tancogiaoduyen đã viết:Nhân có người mượn nick cua linhgiavuive để post bài gây hiểu lầm và phản ứng mạnh nơi các thành viên khác , nên mục này mới được tạo thành.
Cho tcgd xin phép vong linh các người trong cuộc để kể một chuyện thật của một người bạn được gọi là rất thân tình khi còn ở VN. Anh là con một, là một Giáo Sư trường công lập. Hai anh chị yêu nhau và đi đến hôn nhân. Chị không chịu làm dâu vì thế người mẹ đành lủi thủi một mình trong căn nhà kể từ ngày con trai duy nhất của mình lập gia đình. Vài tháng sau thì chị được bác sĩ định là bệnh ung thư. Mỗi ngày phải thuốc men mà lương một GS không thể nào chịu nổi , cuối cùng anh phải bỏ dạy học để ra hành nghề xe ôm mới đủ tiền lo thuốc men cho chị. Từ con người thuộc loài mập mạp chẳng bao lâu sau trông anh ốm nhom, đen đúa. Trong lúc này mẹ anh mất , suốt đám tang đều thiếu nàng dâu vì viện cớ bệnh hoạn. Được vài năm thì chị mất với căn bệnh quái ác đó. Trước đó bạn bè rất thương cảm anh nhưng giân giận vì cho rằng anh SOVO. Những người bạn đã từng dự đám cưới anh chị và dự đám ma của chị. Anh cũng không được diểm phúc có đứa con nào cùng chị cả vì căn bệnh chị phát ra chỉ vài tháng sau ngày đám cưới! Tuy rất yêu chị nhưng thỉnh thoảng bạn bè cũng bắt gặp sự mệt mỏi, chán nãn trên nét mặt anh!Có những khi người ta có bạn bè để thố lộ tâm tư , cũng có những người không thể nói cùng ai và bây giờ rất may là có các diễn đàn , có bạn bè năm châu bốn biển đồng cảm để trút niềm tâm sự.....
Người bạn tcgd chĩ chịu đựng vài năm nhưng linhgiavuive đã có người vợ bệnh đã trên 10 năm. Thật quả là con đường dài cho cả người bệnh lẫn người nuôi bệnh. Cả hai người đều đáng cảm phục vì đã chiến đấu với hoàn cảnh , với bệnh tật mười mấy năm nay! Còn việc nói lý do hai người kết hôn thì có thể linhgiavuive viết sự thật nhưng không có nghĩa là nói xấu vợ như một số các bạn nghĩ vì tcgd cũng thường nghe những vấn đề này do những người quen, người thân nói vế họ có khi họ nói ra ngay cả trước mặt bà vợ của mình nữa ..... Hảy để SÂN CHƠI CHO KHÁN GIẢ của chúng ta là nơi để mọi người khi quá căng thẳng vào đây trò chuyện tâm tình để giảm bớt stress ! Nếu góp ý vì hiểu lầm, vì thành kiến, vì tự ái , vì bất đồng quan điểm ...vv..và vv... thì cũng nên kheo khéo tránh việc làm cho người được góp ý không còn lối đi.

Từ ngày tác giả HOÀNG ĐỨC trở thành thành viên CLVN, anh có nhiều đóng góp bài vở có giá trị được đăng ở trang chính và nhiều bài ca cổ hay do anh sáng tác trong box LỜI BÀI CA CỔ. Vì biết hoàn cành anh nên BQT thỉnh thoảng có gửi anh chút nhuận bút để anh thêm pha vào lo cho chị. Cũng chỉ là muối bỏ bể tuy nhiên có còn hơn không!

CLVN không chấp nhận và không chịu trách nhiệm việc dùng trang nhà như một nơi để kêu gọi sự giúp đỡ bất cứ trường hợp nào mà đi thẳng đến người nhận không thông qua CLVN.


Mình đã bán giàn máy vi tính được ba triệu ơồng (vì nó thuộc loại cũ second hand) nên người ta trả rẻ quá hà! Nhớ diễn đàn quá nên phải vào tiệm Nét để thăm anh em. Mình đã đọc được những lời nầy, và cám ơn tancogiaoduyen đã có lời thông cảm.
Mình cũng không ngại nói thật: Mình và vợ mình quen nhau, yêu nhau rồi đi đến hôn nhân với nhau trong vòng...hai tháng. Nhưng, như người ta nói:
"Vợ chồng là nghĩa gối chăn.
Một ngày ân ái, trăm năm còn tình..."
Huống chi, vợ chồng mình đã có hơn hai mươi năm mặn nồng hương lửa. Những câu chuyện về vợ mình thì đúng là bà xả có cái cá tính là "chiếm hữu" và làm chủ trong nhà. Mình cũng lặng thinh chịu đựng. Mình càng lặng thinh hơn khi phát hiện bà xả mang bệnh ngặt nghèo. Nhờ trời, khi mà đã hết mong gì vào bệnh viện, thì mình tin vào thuốc Nam, mình đã vái van trời phật (nếu có thật) thì hãy lấy đi số tuổi thọ còn lại của mình, để vợ mình thênm một ngày sống với chồng con! Hai mươi lăm năm chăn gối, mình luôn tận tụy với chức nặng một người chồng tốt. Mình là người của quần chúng thế nên bạn bè rất nhiều. Nhưng vì cá tính của bà xả nên dần dần bạn bè xa lánh hết. Mình buồn chứ, nhưng suy nghĩ chắc tại cô ấy bệnh nên tâm tính khó khăn, vậy thôi! Ngoài cái tính tình khó khăn, "chăn dắt" chồng như đã nói thì vợ mình là người phụ nữ tuyệt vời (không phải khi cô ấy sắp...) mà mình nói tốt đâu! Vợ mình lo cho chồng con từng cái áo, cái quần. Nói thật, mình giã từ đời lính với hai bàn tay trắng, vợ mình chấp nhận lấy mình vì cái tính thủy chung như nhất của mình. Từ ngày vợ bệnh tới giờ, sinh hoạt vợ chồng coi như hết, vậy mà mình vẫn không hề có một mối tình nào linh tinh ở ngoài đời cả. Chỉ có duy nhất một bà xả mà thôi! Các bạn cũng biết, đời nghệ sị thì thay vợ, đổi chồng có khi thành truyền thống, nhưng mình không muốn đi vào vết xe đổ của người xưa! Năm 2000, anh Minh Phụng về trú tại đoàn, nghe vợ mình"...." mình, mà mình cứ nín thinh, anh năm còn thương mình thêm! Ảnh cứ khen mình chung thủy khi vợ bệnh...như thế! Hai mươi lăm năm chung sống, hết vợ bệnh, tới con đau, có cái nhà cũng phải bán đi để lo cho vợ con! Mình đã bán từng c/c máu để mua thuốc cho vợ, cho con vì gia cảnh nghèo không có tiền mua thuốc. Nay mình thấm thía cái câu "ăn quán, ngủ đình, diếm cỏ cầu sương" của đời nghệ sĩ nó như thế nào! Hiện thời, mình đang ở đậu nhà một người bạn ở khu chung cư thuộc Phường 6, thành phố Mỹ Tho. Anh ấy thuê lại của nhà nước và cho vợ chồng mình ở, hàng tháng đóng tiền nhà , tiền điện, nước...Chỉ có 355.000 ngàn một tháng mà mình cũng còn nợ nhà nước ba tháng tiền nhà! Vì tiền mắc tập trung lo cho bà xả rồi. Con mình đi làm, nuôi nổi bản thân của nó không phiền tới gia đình đã là may mắn cho mình lắm rồi! vả lại, vợ chồng mình dấu con về căn bệnh của mẹ nó, vì không muốn nó phải lo lắng, ảnh hưởng tới công tác. Ngay cả bản thân mình, hồi còn ở bộ đội cũng bị thương, miểng lựu đạn còn nằm trong đầu. Đi khám bảo hiểm y tế đâu có bao nhiêu thuốc, mình phải cắn răng chịu đựng những cơn đau hành hạ thể xác mỗi khi trái gió, trở trời vì mình sợ vợ con lo...Mình đã rước vợ về nhà, sống tới đâu hay tới đó, vì nợ nần đã lên tới con số tới...7 chữ số O rồi!vợ mình có người chị dâu và 5 đứa cháu kêu bằng côruột bên Mỹ, nhưng cũng không mở miệng xin một lời. (vì mình biết có xin xỏ cũng không có ai cho). Cám ơn Trieutulong, một người bạn đã vì mình mà bị...chủi! Cũng vì bạn ấy thương mình thôi! Xin cảm ơn tancogiaoduyen, cảm ơn huemongmo, cảm ơn luôn Ngoclien....vì bạn ấy đọc câu trả lời "ba trợn" của mình trên diễn đàn nên nổi nóng, cũng phải thôi! bây giờ vợ mình nằm ở nhà, uống thuốc nam tới đâu hay tới đó, còn nước còn tát. Hai ngày rồi mình chưa biết mùì vị của hột cơm nó ra làm sao! Nghĩ tới số tiền nợ khi năm hết, Tết đến mà ăn cơm không nổi luôn! Trong nhà khômg còn món gì có giá trị để bán cả...Cũng có đấy, TIVI, tủ lạnh....nhưng đều là của người bạn mua sắm để lại cho mình xem, chả lẽ bán đồ của người ta?!

Thôi, dù sao cũng cám ơn các bạn đã dành cảm tình cho mình qua những bài vọng cổ. Từ nay, chắc linhgiavuive hết... vui vẻ nổi rồi! Và chắc cũng không còn tác phẩm nào ra hồn đâu - khi mà không còn tâm trí - bị chửi trên diễn đàn đối với mình là quá sốc! )(Laodau Mình cũng không trách anh bạn trieutulong được, anh ấy bốc đồng, muốn làm gì thì chỉ có ...trời cản! Bạn bè sống với nhau trong quân ngũ gần 5 năm trời, mình biết ảnh quá rõ! Một lần nữa, xin tạm biệt các thành viên trong forum, bao giờ nhớ các bạn quá thì mình lại ra quán Net mà lên mạng để tâm sự với các bạn! Cho dù, tâm sự của mình bị hiểyu lầm là ngườii chồng không ra gì, và người ta "không có thiện cảm..."!
Chào các bạn, ân tình của ông chủ, tancogiaoduyen và tất cả các thành viên trọn đời mình không quên! Mình cũng đang bị...tiểu bậy, ủa lộn tiểu đường típ 2 rồi. Giữa mình với bà xả không biết ai đi trước ai! Nếu mình đi trước thì tội nghiệp cho vợ mình không có ai lo...Ôi! cái chết đến từ từ sao mà buồn thảm thế! :oops: :oops: :oops: Mình xin nói thật lòng: "Mình yêu các bạn lắm" Mình yêu từng lời khen, tiếng chê của các bạn cho những bài ca cổ của mình trên sân chơi dành cho khán giả. Cuộc đời mình có được cái may mắn là giao lưu và quen biết các bạn... :)) :)) :))
Linhgia....hết...vui ve
Sửa lần cuối bởi linhgiavuive vào ngày Thứ 4 Tháng 12 17, 2008 1:19 am với 1 lần sửa trong tổng số.
linhgiavuive
Thành viên thường xuyên
Thành viên thường xuyên
 
Bài viết: 1069
Ngày tham gia: Thứ 4 Tháng 10 15, 2008 10:54 pm
Has thanked: 0 time
Been thanked: 0 time

Bài viết chưa xemgửi bởi linhgiavuive » Thứ 3 Tháng 12 16, 2008 8:45 am

Trong lúc vội vàng vì quán Nét sắp đóng cửa, nó đuổi mình hoài (thật là, không thông cảm với nghệ sĩ gì hết) :oops: nếu mình có gõ lộn chữ xin các bạn thông cảm. Mình đã từng là... nhà giáo, nên từ ngữ đối với mình quan trọng lắm! Nhưng cũng không quan trọng bằng...chủ quán Nét cứ đòi....đóng cửa, ngủ sớm vì sợ Công an! Cả cuộc đời thằng lính vào sinh, ra tử ((::banbo như mình, nay về cũng sợ CA nói chi là...bà chủ... :flowered: :flowered: :flowered:
linhgiavuive
Thành viên thường xuyên
Thành viên thường xuyên
 
Bài viết: 1069
Ngày tham gia: Thứ 4 Tháng 10 15, 2008 10:54 pm
Has thanked: 0 time
Been thanked: 0 time

Bài viết chưa xemgửi bởi trieutulong_275 » Thứ 5 Tháng 12 18, 2008 7:40 am

Kính chào ban quản trị website cailuongvietnam!
Kính cháo tất cả các bạn trong diễn đàn...
Tôi xin giới thiệu, tôi là: Triệu Tử Long (cái tên coi Tàu vậy chứ tôi là người Việt chính cống và rất mê cải lưong) Nhất là từ ngày quen biết với anh PHĐ, nickname: linhgiavuive!
Tôi xin chân thành nhận lỗi cùng anh linhgiavuive ạ! Vì tôi muốn giúp anh, bằng cách kêu gọi cộng đồng anh em trong forum nhưng tôi không biết cách đang nhập vào, đành hỏi mượn nick của anh. May nhờ tôi gửi thư đến ngocanh (theo lời giới thiệu của anh) nên tôi mới đăng nhập vào được để gửi thư. Không ngờ, vì muốn giúp anh mà tôi hóa ra hại anh bị anh, chị, em trên diễn đàn..."chửi" dữ quá!
Tôi muốn thưa cùng diễn đàn rằng: anh HĐ (tức lính già vui vẻ) không phải là một người chồng như các bạn đã nghĩ đâu! Chơi với anh ấy từ những ngày còn lăn lộn chiến trường K, vào sinh ra tử có nhau, đọc chung lá thư nhà, chia đôi điếu thuốc. Sau này anh ấy ra quân và cứoi vợ, cuộc hôn nhân của anh ấy đúng là... sét đánh! Ảnh vừa báo tin với tôi là đã làm quen với chị H...(là vợ của anh ấy hiện nay) thì đúng hai tháng sau anh ấy tổ chức đám cưới. Đám cưới nghèo, bạn bè cơ quan chung tay giúp đỡ cho anh ấy được trọn vẹn cuộc hôn nhân, vợ chồng tuy nghèo mà sống rất hạnh phúc...no đói có nhau. ()kisss Anh ấy, sau mỗi lần đi diễn đêm về (lúc ấy anh là đội trưởng đội TTLĐ.MT) thì anh ấy lua bậy vài hột cơm, rồi mặc áo mưa, đeo đèn, xách chĩa đi soi cá, soi lươn về nuôi vợ con. Có khi đi tới 4, 5 giờ sáng mới vê tới nhà. Ảnh có biệt tài đâm cá, đâm lươn rất giỏi...số cá soi được thì con nào còn lành lặn, anh đem ra chợ bán mua thêm rau, củ. Con nào bấy bá vì bị đâm nhiều quá thì anh ấy giữ lại, nấu cho cả nhà cùng ăn. Anh ấy rất hiếu thảo với cha, mẹ và với mẹ vợ, đi thưa, về trình. Có món ngon vật lạ nào đều cắc củm đem về lo cho cha, mẹ, vợ con. Năm 1984 anh với chị có một đứa con gái chào đời, lớn lên cháu học rất giỏi, là học sinh đậu Thủ Khoa 5 năm liền ở bậc tiểu học, học sinh giỏi hạng ba quốc gia môn Văn - tiếng Việt, là học sinh xuất sắc suốt thời kỳ trung học. Anh thường tâm sự: Nhà nghèo, nhưng conhọc giỏi là quá đủ rồi. Cháu Ng...con của anh chị do nghèo không đủ dinh dưỡng trong ăn uống nên rất ốm. Dù vậy cháu cũng đậu vào đại học năm 2002 với điểm số cao, tốt nghiệp đại học hệ chính quy ở HVHCQG.TPMCH về và đã đi làm...nhưng thôi, đó là chuyện sau nầy. Vì năm 1997 chị bị bệnh phụ nữ (u xơ hay u nang gì đó) chạy chữa cũng rát tốn kém, rồi vài năm sau đó chuyển qua bệnh K! Anh ấy đúng là khổ thật, đã nghèo còn mắc cái eo! Nhưng anh vẫn lo lắng cho chị từng miếng ăn, giấc ngủ, từng mũi thuốc tiêm, từng viên thuốc uống...Vì không có tiền anh phải chạy đi vay mượn khắp nơi để lo cho vợ. Anh chị dấu biệt không cho gia đình, con cái gì biết về căn bệnh của mình cả, sợ con gái lo ảnh hưởng tới công tác...Thời gian thấm thoát trôi, nhờ anh chạy đủ thứ thuốc men kể cả thuốc Nam, thuốc bắc ai bày cái gì anh tìm cho được đem về cho vợ uống. Tôi còn nhớ năm 2002, chị thêm chứng bệnh chàm, toàn thân nổi ghẻ, anh ấy phải chạy đi hái từng nắm lá me. từng ôm lá muồng về cho chị tắm. Từ ngày bệnh tới bây giờ, chị sống được là nhờ anh ấy. nay căn bệnh đã tạm ổn...nhưng làm sao biết được biến chứng nào sẽ xảy đén cho gia đình nghèo nầy?! Chị bệnh, tâm tánh cũng thay đổi, ngày trước chị hiếu khách ai tới nhà chơi dù trong nhà còn lon gạo cuối cùng cũng đem ra nấu cho khách ăn, còn vợ chồng, con cái nhịn đói! Có bữa, phải ra vựa, mua khoai lang dạt về nấu lên mà ăn. Tuy vậy họ hạnh phúc nếu như chị không đổi tánh. Thấy chồng có bạn bè tới chơi thì bóng gió,xua đuổi. Nghe nói chồng nhậu ở đâu là tìm tới, lôi về nhà...anh ấy nhiều lần mất mặt với bạn bè nhưng vẫn nín thinh chịu đựng, không một lời thở than, vì thương vợ bệnh. Tôi là bạn thân nhất của ảnh mà nhiều khi tới nhà rủ ảnh đi nhậu còn bị chửi,. vuốt mặt không kịp. Nhưng tôi nghĩ chị bệnh nên khó tánh, tôi cũng cười khì, cho qua.
Hôm đầu tháng 12 chị trở bệnh, phải nhập viện, chi phí thuốc men khá cao. Bệnh viện khuyên đem đi Saì Gòn nhưng tiền đâu mà đi? nên anh đưa chị về nhà, chạy thuốc Nam. Nhờ trời bệnh của chị cũng thuyên giảm. Nhưng anh ấy mắc nợ quá nhiều! Từ ngày chị bệnh, anh phải vay bạc đứng 10 phân, mười triệu đồng mà trả lãi mổi tháng 1 triệu! Trả ròng rả mấy năm mà vốn vẫn...còn nguyên. Anh ấy thường mở mạng cho tôi xem những bài anh ấy viết được đang trên trang nhất website cailuongvietnam và những bài vọng cổ đầy tình cảm của anh trong mục "Lời bài ca cổ" vì thế tôi mới biết có nhiều bạn là Việt Kiều tham gia diễn đàn. nãy ra ý giúp anh nên tôi mới mượn nick vủa anh, nói là để váo mạng xem cho đã. Thế là tôi viết thư cầu cứu với tên anh. kết quả là anh bị chị Huemongmo từ chối, sau khi đọc bài "nhận xét, đánh giá tư cách" của anh trên diễn đàn do chị Ngoclien gì đó viết! Vì vậy, anh không được sự đồng cảm của diễn đàn, lại bị cho là người chồng không ra gì...nên anh buồn và muốn rút khỏi diễn đàn luôn. Tôi khuyên anh ấy đừng bỏ diễn đàn, hãy dùng tài năng của mình, viết thành những bài ca cổ tặng đời...Nhưng anh ấy cho biết là không còn bụng dạ nào để viết cả!
Trên đây là lời tâm sự của tôi với anh em, xin anh em thông cảm người viết bài là tôi, chứ không phải lính già! và nêu có thể ra tay giúp đỡ thì cũng đừng ngại làm Lục vân Tiên! Anh HĐ kêu tôi tham gia và viết bài cho diễn đàn, nhưng trời đất ơi! Tôi học hành chữ nghĩa chưa đầy cái...lá mít mà viết cái nỗi gì??!! :D
Vài lời làm quen với ông chủ và anh em trên diễn đàn CLVN, nếu có lời nào sai sót mong ông chủ và diễn đàn bỏ qua cho tôi! :flowered: :flowered:
Kính thư
Triệu Tử Long
trieutulong_275
 
Bài viết: 1
Ngày tham gia: Thứ 2 Tháng 12 15, 2008 11:43 pm
Has thanked: 0 time
Been thanked: 0 time

Re: MỘT THÔNG BÁO, CHÚT TÂM TÌNH

Bài viết chưa xemgửi bởi tancogiaoduyen » Thứ 2 Tháng 1 12, 2009 11:39 pm

tancogiaoduyen đã viết:
CLVN không chấp nhận và không chịu trách nhiệm việc dùng trang nhà như một nơi để kêu gọi sự giúp đỡ bất cứ trường hợp nào mà đi thẳng đến người nhận không thông qua CLVN.
Hình đại diện của thành viên
tancogiaoduyen
Site Admin
Site Admin
 
Bài viết: 41597
Ngày tham gia: Thứ 2 Tháng 4 12, 2004 5:00 pm
Đến từ: U.S.A
Has thanked: 1755 times
Been thanked: 444 times


Quay về Thông Báo

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến9 khách

Google Analytic

ỦNG HỘ QUY DUY TRI WEBSITE


  • Advertisement
Cải Lương Việt Nam Official Site
Copyright by cailuongvietnam.com © 2004 - 2024. All rights reserved.
Email: cailuongvietnam.info@gmail.com
We are not responsible for the content posted by members in the forum



cron