
Thứ 2 Tháng 12 15, 2008 10:33 am
Thứ 3 Tháng 12 16, 2008 8:40 am
tancogiaoduyen đã viết:Nhân có người mượn nick cua linhgiavuive để post bài gây hiểu lầm và phản ứng mạnh nơi các thành viên khác , nên mục này mới được tạo thành.
Cho tcgd xin phép vong linh các người trong cuộc để kể một chuyện thật của một người bạn được gọi là rất thân tình khi còn ở VN. Anh là con một, là một Giáo Sư trường công lập. Hai anh chị yêu nhau và đi đến hôn nhân. Chị không chịu làm dâu vì thế người mẹ đành lủi thủi một mình trong căn nhà kể từ ngày con trai duy nhất của mình lập gia đình. Vài tháng sau thì chị được bác sĩ định là bệnh ung thư. Mỗi ngày phải thuốc men mà lương một GS không thể nào chịu nổi , cuối cùng anh phải bỏ dạy học để ra hành nghề xe ôm mới đủ tiền lo thuốc men cho chị. Từ con người thuộc loài mập mạp chẳng bao lâu sau trông anh ốm nhom, đen đúa. Trong lúc này mẹ anh mất , suốt đám tang đều thiếu nàng dâu vì viện cớ bệnh hoạn. Được vài năm thì chị mất với căn bệnh quái ác đó. Trước đó bạn bè rất thương cảm anh nhưng giân giận vì cho rằng anh SOVO. Những người bạn đã từng dự đám cưới anh chị và dự đám ma của chị. Anh cũng không được diểm phúc có đứa con nào cùng chị cả vì căn bệnh chị phát ra chỉ vài tháng sau ngày đám cưới! Tuy rất yêu chị nhưng thỉnh thoảng bạn bè cũng bắt gặp sự mệt mỏi, chán nãn trên nét mặt anh!Có những khi người ta có bạn bè để thố lộ tâm tư , cũng có những người không thể nói cùng ai và bây giờ rất may là có các diễn đàn , có bạn bè năm châu bốn biển đồng cảm để trút niềm tâm sự.....
Người bạn tcgd chĩ chịu đựng vài năm nhưng linhgiavuive đã có người vợ bệnh đã trên 10 năm. Thật quả là con đường dài cho cả người bệnh lẫn người nuôi bệnh. Cả hai người đều đáng cảm phục vì đã chiến đấu với hoàn cảnh , với bệnh tật mười mấy năm nay! Còn việc nói lý do hai người kết hôn thì có thể linhgiavuive viết sự thật nhưng không có nghĩa là nói xấu vợ như một số các bạn nghĩ vì tcgd cũng thường nghe những vấn đề này do những người quen, người thân nói vế họ có khi họ nói ra ngay cả trước mặt bà vợ của mình nữa ..... Hảy để SÂN CHƠI CHO KHÁN GIẢ của chúng ta là nơi để mọi người khi quá căng thẳng vào đây trò chuyện tâm tình để giảm bớt stress ! Nếu góp ý vì hiểu lầm, vì thành kiến, vì tự ái , vì bất đồng quan điểm ...vv..và vv... thì cũng nên kheo khéo tránh việc làm cho người được góp ý không còn lối đi.
Từ ngày tác giả HOÀNG ĐỨC trở thành thành viên CLVN, anh có nhiều đóng góp bài vở có giá trị được đăng ở trang chính và nhiều bài ca cổ hay do anh sáng tác trong box LỜI BÀI CA CỔ. Vì biết hoàn cành anh nên BQT thỉnh thoảng có gửi anh chút nhuận bút để anh thêm pha vào lo cho chị. Cũng chỉ là muối bỏ bể tuy nhiên có còn hơn không!
CLVN không chấp nhận và không chịu trách nhiệm việc dùng trang nhà như một nơi để kêu gọi sự giúp đỡ bất cứ trường hợp nào mà đi thẳng đến người nhận không thông qua CLVN.
Thứ 3 Tháng 12 16, 2008 8:45 am
như mình, nay về cũng sợ CA nói chi là...bà chủ... Thứ 5 Tháng 12 18, 2008 7:40 am
Anh ấy, sau mỗi lần đi diễn đêm về (lúc ấy anh là đội trưởng đội TTLĐ.MT) thì anh ấy lua bậy vài hột cơm, rồi mặc áo mưa, đeo đèn, xách chĩa đi soi cá, soi lươn về nuôi vợ con. Có khi đi tới 4, 5 giờ sáng mới vê tới nhà. Ảnh có biệt tài đâm cá, đâm lươn rất giỏi...số cá soi được thì con nào còn lành lặn, anh đem ra chợ bán mua thêm rau, củ. Con nào bấy bá vì bị đâm nhiều quá thì anh ấy giữ lại, nấu cho cả nhà cùng ăn. Anh ấy rất hiếu thảo với cha, mẹ và với mẹ vợ, đi thưa, về trình. Có món ngon vật lạ nào đều cắc củm đem về lo cho cha, mẹ, vợ con. Năm 1984 anh với chị có một đứa con gái chào đời, lớn lên cháu học rất giỏi, là học sinh đậu Thủ Khoa 5 năm liền ở bậc tiểu học, học sinh giỏi hạng ba quốc gia môn Văn - tiếng Việt, là học sinh xuất sắc suốt thời kỳ trung học. Anh thường tâm sự: Nhà nghèo, nhưng conhọc giỏi là quá đủ rồi. Cháu Ng...con của anh chị do nghèo không đủ dinh dưỡng trong ăn uống nên rất ốm. Dù vậy cháu cũng đậu vào đại học năm 2002 với điểm số cao, tốt nghiệp đại học hệ chính quy ở HVHCQG.TPMCH về và đã đi làm...nhưng thôi, đó là chuyện sau nầy. Vì năm 1997 chị bị bệnh phụ nữ (u xơ hay u nang gì đó) chạy chữa cũng rát tốn kém, rồi vài năm sau đó chuyển qua bệnh K! Anh ấy đúng là khổ thật, đã nghèo còn mắc cái eo! Nhưng anh vẫn lo lắng cho chị từng miếng ăn, giấc ngủ, từng mũi thuốc tiêm, từng viên thuốc uống...Vì không có tiền anh phải chạy đi vay mượn khắp nơi để lo cho vợ. Anh chị dấu biệt không cho gia đình, con cái gì biết về căn bệnh của mình cả, sợ con gái lo ảnh hưởng tới công tác...Thời gian thấm thoát trôi, nhờ anh chạy đủ thứ thuốc men kể cả thuốc Nam, thuốc bắc ai bày cái gì anh tìm cho được đem về cho vợ uống. Tôi còn nhớ năm 2002, chị thêm chứng bệnh chàm, toàn thân nổi ghẻ, anh ấy phải chạy đi hái từng nắm lá me. từng ôm lá muồng về cho chị tắm. Từ ngày bệnh tới bây giờ, chị sống được là nhờ anh ấy. nay căn bệnh đã tạm ổn...nhưng làm sao biết được biến chứng nào sẽ xảy đén cho gia đình nghèo nầy?! Chị bệnh, tâm tánh cũng thay đổi, ngày trước chị hiếu khách ai tới nhà chơi dù trong nhà còn lon gạo cuối cùng cũng đem ra nấu cho khách ăn, còn vợ chồng, con cái nhịn đói! Có bữa, phải ra vựa, mua khoai lang dạt về nấu lên mà ăn. Tuy vậy họ hạnh phúc nếu như chị không đổi tánh. Thấy chồng có bạn bè tới chơi thì bóng gió,xua đuổi. Nghe nói chồng nhậu ở đâu là tìm tới, lôi về nhà...anh ấy nhiều lần mất mặt với bạn bè nhưng vẫn nín thinh chịu đựng, không một lời thở than, vì thương vợ bệnh. Tôi là bạn thân nhất của ảnh mà nhiều khi tới nhà rủ ảnh đi nhậu còn bị chửi,. vuốt mặt không kịp. Nhưng tôi nghĩ chị bệnh nên khó tánh, tôi cũng cười khì, cho qua.
Thứ 2 Tháng 1 12, 2009 11:39 pm
tancogiaoduyen đã viết:
CLVN không chấp nhận và không chịu trách nhiệm việc dùng trang nhà như một nơi để kêu gọi sự giúp đỡ bất cứ trường hợp nào mà đi thẳng đến người nhận không thông qua CLVN.