Đang truy cập : 168
•Máy chủ tìm kiếm : 8
•Khách viếng thăm : 160
Hôm nay : 8941
Tháng hiện tại : 1081138
Tổng lượt truy cập : 76896516
Trong đời nghệ sĩ, một lần được thế vai diễn của thần tượng chắc chắn sẽ là kỷ niệm khó quên trong sự nghiệp hóa thân với hàng trăm số phận. Nghệ sĩ Trung Dân đã có những khoảnh khắc đáng nhớ.
Hoài Linh: Nghe câu hát Xuân về lại “giật mình” thon thót!
Sau nhiều năm gắn bó trung thành với mái tóc dài, bỗng nhiên một ngày anh
“xuống tóc”? Chắc chắn phải có lý do nào đó?
Bao nhiêu năm
nay gắn bó với mái tóc dài,có lẽ cũng hơn 10 năm rồi, thời gian cứ trôi đi, nhan
sắc thì đi xuống cho nên mới phải thay đổi, có ba lý do mà Hoài Linh “xuống
tóc”,thứ nhất là cho nó trẻ trung, thứ nhì là cho nó nhẹ đầu, thứ ba là vật giá
nó leo thang rồi, dầu gội đầu tăng giá, giá gội đầu cũng tăng nên cắt tóc ngắn
thì giảm bớt được chi phí, gọi là “tiết kiệm” mà tiết kiệm cả tài chính và thời
gian cho mình…(cười)
Anh xuất hiện ở bất cứ nơi nào cũng
mang lại cho mọi người cảm giác vui vẻ, hài hước cho dù anh tuyệt nhiên chưa giở
chiêu trò gì.Cớ sao vậy nhỉ? Phải chăng cái duyên hài nó cứ “hữu xạ tự nhiên
hương” ở con người anh?
Hoài Linh chỉ biết rằng khi lên sân
khấu là khi Linh vui nhất, những lúc ấy trong người có bao nhiêu năng lượng
phóng hết cả vào hài và không kiềm chế gì cả. Cái hài nó ở sẵn trong người rồi,
Linh diễn bằng sự ngẫu hứng, bởi sự ngẫu hứng bao giờ cũng tự nhiên và hấp dẫn
hơn.
Khi Hoài Linh nghiêm túc hoặc tức giận thì sẽ biểu hiện
ra sao?
Có lẽ chỉ có người ruột thịt và bạn bè thân thiết
của Linh mới hiểu được Linh kể cả những lúc Linh nóng giận, bực tức hay nghiêm
túc. Còn biểu hiện thì: yên lặng có nghĩa là đang nghiêm túc đấy, hoặc là suy tư
buồn phiền, còn tức giận là lúc gân cổ nổi lên, quai hàm giật
giật...(cười)
Anh Chí Tài khen anh sống giản dị nhưng cũng
có nhiều cố tật. Vậy anh có thể tự thú về những cố tật của anh là
gì?
Cố tật của Hoài Linh là rất nhác đọc kịch bản và nhác
tập kịch bản. Linh chỉ tập hai lần trước khi diễn và tập qua điện thoại. Anh Tài
phải lấy máy thâu lại sau đó tập với máy thâu. Linh rất sợ học kịch bản kiểu học
thuộc lòng, vì như vậy Linh cảm thấy vô hồn lắm , Linh không thích sự dập khuôn
ngoại trừ những kịch bản có đường dây kịch bản dài, phức tạp và có nhiều tuyến
nhân vật. Anh Tài biết cố tật của Linh nên cũng chiều Linh mà chấp nhận tập cùng
“máy thâu”, biết là cố tật rồi nhưng không sửa được, khổ
lắm!
Anh
được đồng nghiệp hết lời ngợi khen bởi luôn biết chia sẻ và sống vì mọi người,
anh không vụ lợi và toan tính, sẵn sàng giúp đỡ đồng nghiệp,nhưng khi anh được
tổ nghiệp cho lộc quá nhiều thì anh có gặp phải sự đố kỵ ghen ghét của đồng
nghiệp không?
Hoài Linh thú thật là chưa làm bất kỳ người
nào buồn từ người lớn đến người bé, còn không biết những người buồn Hoài Linh
thì vì lý do gì Linh cũng không hiểu. Đã 7 năm nay, ngoài giờ diễn Linh không
bước chân ra đường, không “đàn đúm”, thi thoảng có một nhóm bạn thân gặp nhau
hàn huyên chút xíu, hoặc cùng nhau đi câu. Linh nghĩ rằng trời cho ai người ấy
hưởng, có muốn giành cũng không được, có muốn giật cũng không được. Tổ nghiệp
cho Linh cái duyên, còn khán giả cho Linh cái tên và cuộc sống. Đồng nghiệp chỉ
hỗ trợ cho mình thôi. Nói như vậy không phải là phủ nhận đồng nghiệp. Vì thực tế
không có đồng nghiệp mình cũng không làm được gì. Tuy nhiên mình cũng không lệ
thuộc vào người ta để người phải đánh mình, phải đá mình. Với Linh, thích thì
làm chung với nhau, không thích thì né ra không làm chung nữa, ra đường gặp nhau
vẫn chào nhau bình thường. Linh không có khái niệm “cạch mặt”. Kể cả người mình
biết là họ không tốt với mình, mình vẫn chào hỏi theo cách lịch sự còn họ nghĩ
như thế nào là vấn đề của họ. “Nhân vô thập toàn” làm sao mà “cho vừa lòng nhau”
tất cả mọi người được.”
Ai cũng có thần tượng của mình, khán
giả rất tò mò muốn biết thần tượng của nghệ sỹ Hoài Linh là
ai?
Ở trong nghề Linh cũng có thần tượng một số người. Bên
hài kịch có Bảo Quốc, Hồng Nga, Kim Ngọc, Ngọc Giàu, Phi Phụng. Về ca sĩ có anh
Tuấn Ngọc, cô Khánh Ly, chị Hương Lan.
Anh là người sống rất
nội tâm và có trách nhiệm với gia đình, nhưng với chính anh thì có vẻ “bạc đãi”
mình quá!Dường như anh chẳng chịu chăm sóc cho mình, rất đơn giản dễ tính trong
chuyện ăn mặc, thân hình cũng “gày gò gửi cho gió sương”. Có vẻ rất mâu thuẫn?
Vì sao vậy?
Linh rất sợ thực phẩm không an toàn mà bây giờ
cái gì họ cũng tiêm thuốc.Hoa trái,gia cầm người ta đều dùng thuốc hết. Khẩu vị
của Linh phù hợp chỉ là cá khô, rau mắm, ăn cao lương mĩ vị tiêu hóa không nổi,
có hấp thụ được đâu (cười) trong nước mắm cũng có chất đạm mà! Vả lại, cái tạng
người mình thế, ăn của ngon vật lạ vào thì cái bao tử nó quá tải, nó hành hạ
mình mệt lắm! Thực ra, cũng không phải do mình “bạc đãi” mình đâu mà do làm việc
nhiều quá mà thôi!
Anh có kiêng kỵ đặc biệt gì trong ngày
Tết?
Thực ra Linh không kiêng kị gì cả, người ta có số hết
cả rồi “đức năng thắng số”. Ví dụ người ta hay chọn người xông nhà rồi tính toán
xem người đó có hợp với chủ nhà hay không? Rồi cả năm đó làm ăn thuận lợi thì
không sao nhưng có vấn đề thì mang tiếng người xông nhà lắm. Còn nhà Linh thì cả
nhà kéo ra đường rồi đi vào xông nhà nên hên, xui không đổ được cho ai cả.(cười)
Thường thì mồng một tết người ta kiêng không cho “ra tiền” nhưng Linh rất thích
lì xì cho đồng nghiệp, cho các em, các cháu mới vào nghề để họ lấy hên cả
năm.Đồng tiền lì xì trong ngày đầu năm mới có ý nghĩa lắm, Linh thì mong muốn
được mang lại niềm vui và sự may mắn cho mọi người vì thế Linh luôn phải chuẩn
bị công việc “cho ra tiền” trong ngày mồng Một tết.
Với Hoài
Linh, ngày Tết cổ truyền những thứ gì không thể thiếu và những việc gì không
được phép quên?
Cây mai, bánh tét, bánh chưng, dưa hấu là
những thứ không thể thiếu trong dịp lễ tết cổ truyền của nhà Linh. Việc sửa soạn
ban thờ cầu thỉnh ông bà tổ tiên về ăn tết là một việc làm không được phép
quên.
44 mùa xuân đã trôi qua trong đời, với anh mùa xuân
nào đáng sợ và muốn quên nhất và mùa xuân nào đáng yêu và nhớ
nhất?
Mùa xuân 1994 là mùa xuân đáng sợ nhất vì khi đó Linh
cùng gia đình sang Mỹ, không có không khí tết quê nhà, thời tiết thì vô cùng
lạnh giá, gia đình mới sang đất khách quê người nên không biết phải làm như thế
nào.Và cứ nghĩ tới việc sẽ phải bắt đầu lại từ con số không trên nước Mỹ mà thấy
sợ hãi. Chạnh lòng nghĩ tới mồ mả ông bà tổ tiên không có người hương khói trong
ngày tết mà thấy lòng tê tái, có thể nói xuân năm 1994 với Linh là đáng sợ và ám
ảnh Linh không thể quên được.
Còn mùa xuân muốn quên ư? Chắc chắn là bắt
đầu từ bây giờ vì càng lúc mình càng già, cứ nghe câu: “Xuân Xuân ơi Xuân đã
về!” là lại “giật mình” thon thót ngỡ như: “Linh, Linh ơi Linh đã
già!”
Mùa xuân đáng yêu và đáng nhớ nhất đó là những ngày ấu thơ. Háo hức
đợi chờ mùa xuân vì được may áo mới và được lì xì. Còn bây giờ mình phải lì xì
ngược lại (cười).
Khán giả mến mộ anh đang rất mong chờ một
lời chúc xuân đậm chất Hoài Linh.Anh sẵn lòng chứ?!
Tự đáy
lòng Linh mong muốn mọi điều tốt lành nhất sẽ đến với mọi nhà, mọi người, Linh
ước mong khắp nơi rộn vang tiếng cười, bởi tiếng cười sẽ làm vơi bớt những khó
khăn, mệt mỏi, ưu phiền của cuộc sống vốn đã quá căng thẳng và nhọc nhằn.Xin cảm
ơn tình cảm của Quý khán giả đã giành cho Hoài Linh suốt bao năm qua và Linh ước
ao tình cảm ấy sẽ càng đầy hơn theo năm tháng.
Thôi thì năm con rắn những
người sống luồn lách, không ngay thẳng thì ráng mà ngay thẳng đừng có mà uốn
lượn như con rắn thì khổ lắm…(cười).
Mã an toàn:
Trong đời nghệ sĩ, một lần được thế vai diễn của thần tượng chắc chắn sẽ là kỷ niệm khó quên trong sự nghiệp hóa thân với hàng trăm số phận. Nghệ sĩ Trung Dân đã có những khoảnh khắc đáng nhớ.
Ý kiến bạn đọc