01:29 PDT Thứ bảy, 27/04/2024

Menu

xuan lan
CLVNCOM English Edition
HÌNH MCHAU PMAI

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 165

Máy chủ tìm kiếm : 3

Khách viếng thăm : 162


Hôm nayHôm nay : 2734

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 1074931

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 76890309

Trang nhất » Tin Tức » Tâm Tình Khán Giả

Nghệ sĩ Trung Dân xúc động khi được khen thế vai NSND Diệp Lang

Nghệ sĩ Trung Dân xúc động khi được khen thế vai NSND Diệp Lang

Trong đời nghệ sĩ, một lần được thế vai diễn của thần tượng chắc chắn sẽ là kỷ niệm khó quên trong sự nghiệp hóa thân với hàng trăm số phận. Nghệ sĩ Trung Dân đã có những khoảnh khắc đáng nhớ.

Xem tiếp...

Buồn vui khi đọc một quyền sách

Đăng lúc: Thứ năm - 19/12/2013 18:08 - Đã xem: 4999
Ảnh mới nhất của SG Nguyển Phương chụp tại San Jose, California

Ảnh mới nhất của SG Nguyển Phương chụp tại San Jose, California


CLVNCOM - Tình cờ khi bắt gặp đuợc quyển sách " Buồn Vui Đời Nghệ Sỹ", cảm giác đầu tiên là sự tò mò ập đến trong tôi, và chắc ai cũng tò mò như thế, cứ tưởng tượng là tác giả sẻ xé toang những bức màn, những xì căn đan của những tài danh sân khấu, những chuyện lên xe xuống ngựa, những lúc lên voi xuống chó, những lúc thăng hoa hay những chuyện tình cảm, đời sống riêng tư, những chiêu cạnh tranh đầy khắc nghiệt chưa ai biết của những tài danh sân khấu Việt Nam qua các thời đại, với những tên lừng lẫy như Năm Châu, Phùng Há, Bảy Nam, Năm Phỉ, Hữu Phước,Hùng Cường,..., hay nhửng cái tên đương đại như Thành Được, các " Minh", "Thanh", Ngọc Giàu, Phượng Liện, Mộng Tuyền, Mỹ Châu, ...

Nhưng không, khi lội qua các câu chuyện, tôi có cảm giác nợ tác giả một điều gì, một cái gì đó sai sai từ suy nghĩ ban đầu, nên tôi cảm thấy không phí khi bỏ thời gian để nói ra cảm tưởng cùa mình về quyển sách trên, giữ mãi trong lòng cũng ấm ức, mặc dù đã có nhiều nguời có những nhận xét, bài viết khá hay về quyển sách này từ lâu.

Một hình ành in mãi trong tôi là hình ảnh một nghệ sỉ "sóc", một chú sóc chuyền cành thoăn thoát trong bóng tối chạng vạng như là để nguời ta nhìn thấy sự hiện diện của mình. Con sóc chợt nhìn thấy ánh sáng rực rờ từ chiếc đèn, chú chợt làm một vài động tác bằng mắt, bằng đầu như là chú đang diễn xuất trong ánh đèn sân khấu, một hình ảnh đâu phài ai củng bắt đuợc, chỉ nhửng tâm hồn nghệ sỉ, những con nguời quá ư nhạy cảm truớc lối sống trần tục. Qua đôi mắt sóc trong ánh đèn pha, chú như là một nghệ sỉ hối hả gột bỏ cuộc sống hằng ngày đề hóa thân vào nhửng vai diễn, qua đôi mắt này làm tác già nhớ về những ánh mắt của những giai nhân cải lương thời hòang kim, nhưng cũng qua ánh mắt này, tôi lại thấy một ánh mắt khác phản xạ qua sóc, một ánh mắt nhớ nghề, đầy máu nghệ thuật, trong sâu thẳm đối mắt phản xạ ấy, đưa ta về một thời gian xa xưa với nhửng con thuyền xuôi nguợc qua những khúc sông lỡ bối với nhửng rặng trâm bầu, hàng dừa nuớc và nhửng loài cây cỏ ven bờ không biềt tên tuồi, và buối ấy bên cạnh ghe thuyền, củng có nhửng chiếc xe , phuợng tiện thô sơ xuôi ngược qua nhửng miền bưng biền bát ngát, nhửng vùng núi hay vùng lưu thông bằng đường bộ, những phuơng tiện kể trên là đôi chân của đoàn hát đưa nghệ sỉ đi khắp mọi miền đất nước

Xuyên suốt qua quyền sách nối cộm lên là một tình yêu sân khấu, yêu nghệ thuật như là định mệnh, tình yêu chân thành môc mạc nhưng có chiều cao, chiều sâu như những tình yêu của nhửng nguời con gái quê, không khách sáo giả dối..

Duờng như nhân duyên sân khấu với tác già là quá lớn, nó vận vào nguời ông từ lúc đi coi mắt vợ lần đầu, đuợc sống bên “rìa , làm cu li” trong không khí nghệ thuật nhưng mất cơ hội có vợ xinh như mộng . Rồi cũng như bao thanh niên khác, thua keo này ta bày keo khác, nhưng tác giả chưa gặp duyên, lận đận mãi nên phài trờ thành cây si truớc cổng truờng Gia Long, rồi ôm một nổi buồn củng như nhiều con trai khác, cái buồn nhưng ai cũng trải qua, một cái buồn làm cuộc sống thêm huơng vị, làm con người ta trưởng thành hơn.

Từ cái buồn dần tác giả la cà đến các quán cà phê gần đoàn hát, đề rồi có dịp cuốn đồ, sách va li theo cuộc sống gạo chợ nuớc sông, sống đời ăn quán ngủ đình, một lối sống mà tác giả thấy hợp nhàn và không hối tiếc khi đánh đồi từ nghề công chức sang làm việc lặt vặt cho các đoàn hát tiểu ban, trung ban rồi đại ban, một chút tiểu sử cùa tác giả vô tình hé lộ.

Có lẽ cuộc sống ấy, lối sống ấy tuy vất và , nghèo nàn nhưng đầy tự hào, đầy chất phiêu lưu bềnh bồng, đầy máu sân khấu, đả khắc trong óc trong tim tác già cho đến khi nào già vĩnh biệt cuộc đời. Thật là thú vi và ngạc nhiên khi tác giả vần còn nhớ như in nhửng hình ảnh lớn nhò, những vui buồn cùa biết bao nhiêu nghệ sỉ, những đoàn hát và khán già sau hơn năm mươi năm. tôi cũng uớc mơ rằng vào vào độ tuồi ông, tôi đuợc sờ hữu một bộ óc như thế.

Những địa danh xa lắc lơ, lạ hoắc, xưa cũ nằm ờ khu "hóc bà tó, khỉ ho cò gáy", những cái tên nghệ sỉ xưa (Lệ Thơ, Văn Sa, Tuấn Sỉ, Nguyệt Yến....), soạn giả, đoàn hát, và đặc biềt từng hình ành chị bếp, quân sĩ, lao công có tên có tuổi, những khán già ngày lưng bán cho trời, mặt bán cho đất mà lớp trẻ chưa hề biết hay nghe đến, chớ không phải nhửng cái tên nổi đình nối đám, nhưng chúng ta có cảm giác tin đó là nhửng cái tên rất thật, những tình huống thật qua những câu chuyện kề hết sức đời thường, gần gủi với lối sống trong dân, có chất trào phúng, đôi khi cừơi ra nuớc mắt, những câu chuyện hơi mắc cở để kể nhưng qua ngòi bút tài tình cúa tác già nó trờ thành một sự bẻn lẻn dễ thương.

Tôi có dịp may mắn ngồi trong ghế nhà truờng khá dài ờ các nền văn hóa khác nhau, nên tôi có dịp tiếp cận lịch sừ Việt Nam củng như quốc tế, nhưng tôi chỉ nhận ra tôi chỉ biết đuợc cái chung chung, ờ phạm vi rất " vỉ mô". Qua quyến sách này, cho tôi biết thêm những biến cố và những ảnh huởng của từng vùng địa phương mà đoàn hát đi qua, như tôi là nguời sống, một nhân chứng trong từng địa phương đó qua câu chuyên phép vua thua lệ làng, nhập gia tùy tục (Hòa Hảo, Cao Đài, Việt Minh, Pháp, Quốc Gia...) ,có chút thú vị, cảm giác nếm thừ lịch sừ sân khấu hay xã hội ở phạm vi vi mô.

Dù tác giả đưa ta về thời kỳ sân khấu tiền chuyên nghiệp, nhưng củng có nhiếu cái chúng ta cần học hỏi như nhửng kỷ sào xưa trong các tuồng kiếm hiệp, tàu (Phàn Lê Huê phá trận, Cô gái Đồ Long).. mà chúng ta ít thấy trong sân khấu ngày nay. Nhừng lúc ngẫu hừng cúa các nghệ sỉ lại là nhừng lần ca quàng cáo của những ông bầu... Đời sống nghệ sĩ không những theo con nước rồng, nuớc lớn đề hòa vào đời sống dân chúng, mà còn lệ thuộc vào thời tiết, vào kết quả mùa màng, phong tục tập quán ..tất cà các thứ đó đều ành hưởng ít nhiều đến đoàn hát, thậm chí nghệ sỉ đôi khi cũng như ngừơi dân thường, lo chạy gạo từng bửa hay sống trong cảnh màn trời chiếu đất, những bất công hay họa vô đơn chí từ hoàn cành xã hội, nguời nghệ sỉ đôi khi cũng chạy có cờ, trốn chui trốn nhủi, những lúc chán chuờng muốn từ bỏ nghề hay nhừng phút chạm tử thần (Truờng Xuân, Thanh Cao).

Đoàn hát đâu phài muốn di chuyền đến chỗ nào thì đến, sự thành công phài còn nhờ những cái đầu thấy xa trông rộng, những phong tục tập quán, sở thích từng vùng, vụ mùa thu họach hay khi nào túi của nguời dân đầy tiền. Có lẻ thời đó từ quảng cáo, tiếp thị chưa có ờ Việt Nam nhưng nhửng nhà làm nghệ thuật đã biết đuợc bản chất và công dụng cùa nó. Con nguời sống trong xà hội thì phài bị ảnh huờng bời luật lệ của xà hội đó, ngừơi nghệ sì củng nếm nhửng vị buồn vui, đắng cay trong cuộc sống như thường dân, nhưng tác giả còn cho ta thấy nghệ sỉ còn có những ràng buộc khác qua lối sống trong xã hội nghề hát, đoàn hát, một xã hội rất nhỏ, rất hẹp, khó mà giấu diếm điều gì, và rất dễ va chạm, những bon chen, thói đời ganh tị... nhưng họ vẫn duy trì được một cách lâu dài.

Có nhừng lúc nghệ sỉ ờ nhửng tận cùng cùng đau khồ, hết thời lên ngựa, nghệ sì là nhừng nông dân mò tôm bắt cá (như Trường Xuân..) đế cải thiện bữa ăn hay làm lao động chân tay, sằn sàng làm bất cứ gì lương thiện để có cái ăn, để duy tri đoàn hát. Nghệ sĩ sẵn sàng dọn dẹp tàn dư, rát rến cho những ông chủ nhỏ, những ông vua địa phương để tồn tại, họ làm nhửng gì có thể đến khi nào bất lực mà thôi.

Đặc biệt nhửng lúc giao lưu, tiếp xúc với khán giả có máu văn nghệ, dường như lúc này khán giả và nghệ sĩ không còn ranh giới, tài và sắc của khản giả đôi khi cũng làm nghệ sĩ thẩn thờ hay đôi khi khán giả cuốn gói theo đoàn hát, theo thần tượng để rồi trờ thành những danh ca. Phải chăng đầy là một trong những phần thuờng của đời gạo chợ nước sông. Cuộc sống phiêu lưu cho những ai có máu văn nghệ chảy trong người đều có cơ hội thực hiện chương trình 'thế giới đó đây', gặp những con người mới, những lối sống mới. Tác già thật tài tình cài vào nhửng câu hò đối đáp rất Nam Bộ trong nhửng câu chuyện của mình, nhửng câu hò điệu lý ít có dịp biết hay nghe lại, mà mối lần nghe làm ta ngẩn ngơ hay nhói đau cho thân phận con người

" Qua còn thương bậu...bậu khoan có chồng

Qua đây thương bậu... ơ hơ ...hơn chồng bậu thương"

(Mục Tao Ngộ trên sông hay trong mục trên đường phiêu bạt, chút tình lãng mạng).

Buồn Vui Đời nghệ sỉ, không biết vô tình hay cố ý mà tác giả để chữ buồn truớc chử vui, có vui ít buồn nhiều hay vui sau buồn trước thì chì một kiếp người mà thôi. Buồn không ai? khi biết tin một số nghệ sỉ lớn phài sống tạm bợ dứơi mái đình, nơi đã sản sinh ra sự nghiệp của chính họ, càng buồn hơn khi biềt một số nghệ sĩ sống nơi "Sân Khấu ma" hay nhửng khu có gò mã.

Và nguời tác già mà tôi đặt trọn niềm tin dù cách nhau mấy thế hệ, nhưng qua các bài viết về những nguời ông đã gặp, những nơi ông đã đi qua, những gì ông làm cho nghệ thuật, tạo cho tôi có cảm giác, một niềm tin vững chắc nơi ông. Đó là tác già, soạn giả nhà văn, nhà nghệ thuật, một cây đa cây đề trong nghệ thuật dân tộc Việt Nam, Nguyễn Phương.

Ông làm cho tôi bỗng thèm đuợc nghe, được xem vờ Sân Khấu Về Khuya sau khi kinh qua quyền sách này. Và tự hòi Sân Khấu ngày nay (thời kỳ phấn thổ) sao không thực hiện đuợc những cái hết sức đơn giản như cha ông ta đã làm.

Tác giả bài viết: tantan121
Nguồn tin: cailuongvietnam.com
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

CHUYỂN ĐẾN WEBSITE...

DUY TRÌ TRANG WEB

Đăng nhập thành viên

NSMAU
animation

Facebook

NS ANIMATION NHO

Nghệ sĩ Trung Dân xúc động khi được khen thế vai NSND Diệp Lang

Trong đời nghệ sĩ, một lần được thế vai diễn của thần tượng chắc chắn sẽ là kỷ niệm khó quên trong sự nghiệp hóa thân với hàng trăm số phận. Nghệ sĩ Trung Dân đã có những khoảnh khắc đáng nhớ.

 

Kim Tiểu Long: "Ly hôn" là món quà tôi tặng cho đời mình

Buổi ra mắt MV như một lời tâm sự tận đáy lòng của người nghệ sĩ trước những hoàn cảnh ly hôn, ảnh hưởng lớn đến con cái mà NSƯT Kim Tiểu Long muốn nhấn mạnh.

 

Hành trình 20 năm - Một trang web để đời

Làm sao nói hết đuợc, làm sao đo đuợc sự phát triển , nổ lực của trang web trong 20 năm , làm sao thấu hiểu hết đuợc những công việc thầm lặng của Admin, ban điều hành và hàng nghìn thành viên tâm huyết của web cailuongvietnam.com.

 

Nghệ Sĩ hài Hồng Vân "thắng án" CEO Nguyễn Phương Hằng ngoạn mục

Nữ nghệ sĩ hề đa năng Hồng Vân là một trong những nghệ sĩ đầu tiên được réo tên trong danh sách phong sát nghệ sĩ trong Đ Ra Ma của bà Hằng năm 2022,

 

Lê Phương mê làm đào chánh, như "nhặt được vàng" với phim "Sáng đèn"

Không ai có thể ngờ ước mơ từ thuở nhỏ của diễn viên Lê Phương là được làm đào chánh trên sân khấu cải lương.

 

Nghệ sĩ Diệu Hiền: Ai hỏi, tui nói tui là bạn của Bạch Tuyết

Đến chúc mừng bạn thân Bạch Tuyết ra mắt Học viện cải lương, nghệ sĩ Diệu Hiền tiết lộ từ lâu bà muốn nói rằng bà hãnh diện khi có người bạn như Bạch Tuyết.

 

Cá tháng Tư

Ngày Cá tháng Tư được biết đến là ngày mọi người có thể mang lại tiếng cười sảng khoái cho nhau, có thể thỏa thích nói dối hay lừa mọi người theo kiểu trò đùa vô hại mà không bị chỉ trích, trách mắng.

 

Nghệ sĩ Phước Sang bị đột quỵ

Thông tin này khiến nhiều nghệ sĩ là đồng nghiệp của ông bầu Phước Sang quan tâm. Bởi, ngoài tài năng diễn xuất ông còn là người sáng lập nhóm hài “Tuổi đôi mươi” và sân khấu kịch Sài Gòn.

 

Nghệ sĩ Bích Hạnh đánh đổi nghệ thuật cho gia đình, cuối đời lủi thủi một mình

Tại chương trình 'Người kể chuyện đời', nghệ sĩ cải lương Bích Hạnh có những trải lòng về chặng đường hoạt động nghệ thuật và cuộc sống ở tuổi ngoài 70.

 

NSƯT Kim Phương, NSƯT Mỹ Hằng đào tạo 60 học viên cho nghệ thuật cải lương

Nỗ lực tạo thêm nhiều hạt nhân nòng cốt đẩy mạnh các hoạt động văn hóa nghệ thuật, trong đó có nghệ thuật đờn ca tài tử và cải lương, Nhà hát cải lương Trần Hữu Trang đã tạo được uy tín trong việc truyền lửa đam mê cho giới trẻ.

 

Tiết lộ bí mật của cố diễn viên Mai Phương

Ca sĩ Ngọc Châu, bạn thân cố diễn viên Mai Phương, mới đây tiết lộ Mai Phương từng từ chối lời cầu hôn và cơ hội sang Mỹ định cư.

 

Nghệ sĩ Linh Huyền: Góp sức nhỏ quảng bá nghệ thuật cải lương

Trong số hiếm hoi các cuộc thi tìm kiếm giọng ca cải lương hiện nay, cuộc thi tuyển lựa giọng ca cải lương Út Trong Award do nghệ sĩ Linh Huyền tổ chức vẫn giữ được nét độc đáo riêng của mình.

 

NSND Thanh Điền tới lễ trao danh hiệu nghệ sĩ và nhận cùng lúc 2 tấm bằng danh hiệu NSND. Một cho ông, một cho người vợ quá cố Thanh Kim Huệ.

Tại Nhà hát lớn Hà Nội ngày 6.3, NSND Thanh Điền một mình nhận tới 2 tấm bằng danh hiệu NSND. Một cho mình, một cho người vợ quá cố - nghệ sĩ cải lương Thanh Kim Huệ.

 

Lần đầu diễn kịch sử Việt, Hiếu Hiền nhớ mẹ - cố nghệ sĩ Kim Ngọc

Là người con hiếu thảo, luôn nhớ những bài học kinh nghiệm mà mẹ của mình truyền dạy, nghệ sĩ Hiếu Hiền mỗi khi quay về sàn diễn kịch nói đều mang trong tim hình ảnh của mẹ - cố nghệ sĩ Kim Ngọc.

 

Đầu xuân, ăn chè kia chứ

Ba tôi luôn mong cả nhà dù bận rộn thế nào đều về sum họp đầu năm, bên chén chè kia chứ ngọt ngào. Tôi cũng hy vọng mỗi người chúng ta hãy trân trọng mỗi mùa xuân khi vẫn còn đủ đầy người thân bên cạnh. Hãy cất bớt gánh lo toan để cùng nhau đón chào năm mới. Đôi khi, bao nhiêu vật chất đều không ấm áp bằng một cái tết đoàn viên.

 

NSND Trọng Hữu lý giải vì sao thế hệ vàng sân khấu cải lương vẫn còn ăn khách?

Trong ngày lãnh đạo TP HCM tổ chức gặp gỡ văn nghệ sĩ tiêu biểu, NSND Trọng Hữu đã trao đổi với PV báo Người Lao Động về suy nghĩ của ông về thế hệ nghệ sĩ vàng của sân khấu cải lương dù đã U80 vẫn còn được khán giả mến mộ.