Với
NS
Hòai
Thương
CLVNCOM
-
Thời
thơ
ấu,
mỗi
chúng
ta
điều
mơ
ước
cho
mình
một
thần
tượng
để
sống
và
phấn
đấu
vươn
lên.
Riêng
gia
đình
tôi
chỉ
có
tôi
và
anh
ba
lại
đam
mê
skcl
vô
cùng.
Tuổi
thơ
của
anh
em
tôi
ngoài
việc
phụ
gia
đình
lo
công
việc
đồng
áng
sau
những
vụ
mùa
lúa
chín.
Trên
những
cánh
đồng
lúa
bạt
ngàn,
vàng
rực
cả
một
khoảng
không
tạo
nên
một
phong
cảnh
thật
nên
thơ
và
lãng
mạn.
Những
dãy
lúa
vàng
óng
ả
tôi
say
mê
gặt
hái
thì
văng
vẳng
bên
tai
là
ca
cổ
“Dòng
sông
quê
em”
do
nghệ
sĩ
Tấn
Giao
trình
bày.
Với
giọng
hát
chân
phương
mộc
mạc
thổi
vào
lòng
tôi
nhiều
niềm
cảm
xúc
lạ.
Có
ai
biết
được
chiếc
radio
mà
anh
Ba
tôi
xin
từ
nhà
bà
ngoại
mang
về
sửa
chữa,
ấy
vậy
mà
hôm
nay
anh
mang
theo
ra
đồng
và
từ
đó
tôi
được
thưởng
thức
giọng
hát
của
anh.
Các
bạn
biết
không
đối
với
những
người
nông
dân
miền
quê
thì
việc
có
chiếc
radio
là
rất
quý
để
thư
giãn
sau
những
giờ
lao
động
mệt
nhọc.
Vì
vậy,
chiếc
radio
được
anh
em
tôi
gìn
giữ
nâng
niu
như
một
báu
vật.
Thật
tình
cờ
sau
lần
nghe
bài
ca
cổ
đó,
tôi
lại
cảm
mến
giọng
hát
của
anh.
Năm
1995,
một
người
chị
gần
xóm
-
chị
là
công
nhân
của
một
công
ty
ở
Sài
Gòn,
mang
về
quê
cả
đóng
báo
Sân
khấu
TPHCM
cũ.
Trong
mớ
báo
đó,
tôi
tìm
thấy
bài
viết
,
hình
ảnh
về
anh.
Tôi
xin
chị
ấy
những
quyển
báo
có
liên
quan
đến
anh.
Từ
đó,
tôi
nâng
niu
trân
trọng
từng
tấm
ảnh
trên
báo
dù
đó
chỉ
là
những
bức
hình
đen
trắng.
Kể
từ
đó,
tôi
là
người
bạn
thầm
lặng
đồng
hành
cùng
anh
trên
những
bước
nghệ
thuật.
Năm
1996
lối
rẽ
đến
với
gia
đình,
anh
ba
tôi
lên
đường
theo
chân
đoàn
hát.
Thế
là
kể
từ
đây,
tôi
không
còn
ai
để
chia
xẻ
và
nhận
xét,
bàn
luận
về
những
giọng
hát.
Còn
tôi,
theo
chân
chị
gái
về
TPHCM
để
lo
việc
học
vấn
cho
tương
lai.
Giữa
Sài
Gòn
nhộn
nhịp
–
hoa
lệ
và
năng
động,
với
hệ
thống
thông
tin
cập
nhật
nhanh
đến
chóng
mặt
nên
việc
tôi
tìm
kiếm
tin
tức
về
anh
không
khó.
Từ
đó,
báo
sân
khấu
luôn
là
người
bạn
thân
đồng
hành
cùng
tôi
trong
việc
tìm
hiểu
về
anh.
Tôi
may
mắn
được
xem
anh
dự
thi
giải
Trần
Hữu
Trang
năm
1996
với
trích
đoạn
“
Hàn
Mặc
Tử”.
Anh
đã
chinh
phục
trái
tim
tôi
và
biết
bao
khán
giả
mộ
điệu
khác
qua
nét
diễn
tinh
tế,
giản
dị.
Một
nhà
thơ
trẻ
tuổi
sống
thiết
tha,
tận
tuỵ
với
tình
yêu
văn
chương
và
hào
hoa
–
lãng
tử
trong
tình
yêu
trai
gái
nhưng
lại
mang
trong
người
căn
bệnh
quái
ác.
Anh
ca
diễn
đỉnh
đạc
và
mang
về
cho
hành
trang
nghệ
thuật
của
mình
HCV
Trần
Hữu
Trang
năm
đó.
Từ
đó,
tôi
lại
còng
lưng
tìm
kiếm
thông
tin
về
anh
trong
những
chuyến
theo
chân
cùng
Đoàn
xung
kích
Trần
Hữu
Trang
phục
vụ
bà
con
vùng
sâu,
vùng
xa
,
hải
đảo
xa
xôi..
Thế
hệ
diễn
viên
trẻ
của
các
anh,
chị:
Tấn
Giao,
Hữu
Quốc,
Ngọc
Tuyết,
Nguyệt
Hồng,
Hồng
Yến…sống
và
diễn
hết
mình
với
nghề.
Đi
đến
đâu
anh
chị
cũng
được
bà
con
yêu
mến
và
trân
trọng.
Tôi
có
dịp
xem
anh
diễn
qua
những
vai:
Kỹ
sư
trong
“Bản
tình
ca
quê
mẹ”,
Tân
trong
“
Tô
Ánh
Nguyệt”,
Hai
khờ
trong
“Vợ
là
tất
cả”…Nhưng
vai
diễn
anh
làm
trái
tim
tôi
cùng
đồng
cảm
và
rung
động
có
lẽ
là
vai:
ông
Tâm
trong
“Nhảy
múa
với
quỹ
dữ”
-
một
ông
Tân
sống
hết
mình
với
lý
tưởng
cách
mạng
với
quê
hương
và
chân
thành
với
tình
bạn
lúc
còn
trẻ
cũng
như
xế
chiều.
Hay
vai
Quân
trong
“Rừng
xưa”
-
một
hình
tượng
người
chiến
sĩ
sống
thanh
cao,
anh
dũng,
sống
trải
lòng
mình
với
tình
yêu
quê
hương
và
động
đội.
Tuy
về
già,
bị
mù
hai
mắt
do
chiến
tranh
cướp
đi,
nhưng
anh
vẫn
nuôi
dưỡng
đứa
con
đồng
đội
nên
người.
Một
cử
chỉ
hy
sinh
thiêng
liêng
và
đáng
tự
hào
của
người
chiến
sĩ
năm
xưa
vẫn
sống
hết
mình
với
màu
áo
xanh
người
lính.
Rồi
vai
hoạ
sĩ
Phan
–
thanh
niên
trẻ
với
biết
bao
tương
lai
đang
chờ
đón,
vậy
mà
vì
;dục
vọng
đã
đốt
cháy
đời
mình
trong
ma
tuý.
Với
vai
Phan
trong
“Trái
tim
em
nói
thế”
anh
đã
làm
khán
giả
phải
rung
động,
phiêu
lưu
theo
những
nấc
thang
diễn
xuất
của
anh.
Vai
diễn
rất
xứng
đáng
để
anh
nhận
chiếc
HCV
diễn
viên
tại
Hội
diễn
SKCNTQ
2005.
Tôi
mến
mộ
anh
ở
tài
và
đức
cùng
cái
tâm
với
nghề.Tôi
cất
công
sưu
tầm
anh
qua
hệ
thống
video
cải
lương
nhưng
chỉ
là
những
vai
diễn
nhỏ
li
ti.
Có
lẽ
anh
không
có
duyên
mặn
mà
với
video
cải
lương.
Nhưng
điều
làm
tôi
vui
sướng
khi
trên
sóng
các
đài
truyền
hình
anh
lại
chiếm
vị
trí
không
nhỏ
và
xuất
hiện
trên
nhìêu
vở
cải
lương,
ca
cổ.
Những
lần
anh
xuất
hiện
tôi
điều
theo
dõi,
góp
nhặt
vai
diễn
của
anh
để
khu
vườn
sưu
tập
của
tôi
đa
dạng
hơn.
Những
gì
tôi
sưu
tầm
về
anh
tuy
không
nhiều
so
với
các
bạn
khác.
Nhưng
đối
với
tôi
đó
là
một
công
trình
vĩ
đại
mà
tôi
đã
làm
được
về
anh
-
người
nghệ
sĩ
mà
tôi
mến
mộ.
Tôi
muốn
viết
lên
đây
để
khu
vườn
sưu
tập
nghệ
sĩ
có
thêm
nhiều
bông
hoa,
tràn
ngập
những
sắc
màu
lung
linh
huyền
ảo.
Cũng
là
dịp
để
tôi
cảm
ơn
anh
-
người
nghệ
sĩ,
người
chiến
sĩ
vẫn
chung
thuỷ
với
áo
xanh
người
lính.
Ý kiến bạn đọc