Đang
truy
cập
:
67
•Máy chủ tìm kiếm : 2
•Khách viếng thăm : 65
Hôm
nay
:
12963
Tháng
hiện
tại
:
1206506
Tổng
lượt
truy
cập
:
95553526
Sắp tới đây là kỷ niệm 21 năm ngày thành lập trang web cailuongvietnam.com (13/04/2004 - 13/04/2025) Dây là trang tin tức đầu tiên của cailuongvietnam.com từ năm 2004. Còn đuọc gọi là CLVNCOM1 . Thân mời các dộc giả xem những bằi mới hơn tại trang tin tưc CLVNCOM2 theo link dưới dây https://www.cailuongvietnam.com/newscl
Sân khấu cải lương - những nghịch lý
Trung Tâm Nghệ Thuật Cải Lương Trần Hữu Trang, tức rạp hát Hưng Đạo cũ xây cất lại và đổi tên, được khánh thành hôm 18 tháng 4 năm 2015, để kỷ niệm 40 năm chiến thắng của miền Bắc ngày 30 tháng 4 năm 1975 với vở tuồng Chiến Binh của tác giả Chu Lai, chuyển thể cải lương Hoàng Song Việt, đạo diễn Trần Ngọc Giàu.
Đạo
diễn
Trần
Ngọc
Giàu,
Giám
đốc
Nhà
hát
Trần
Hữu
Trang
kiêm
Giám
đốc
Trung
Tâm
Nghệ
thuật
Cải
Lương
Trần
Hữu
Trang,
đã
than
dài
khi
chuẩn
bị
khai
trương
rạp
hát
mới
nầy:
“Chúng
tôi
phải
đối
đầu
với
muôn
ngàn
khó
khăn
khi
nhận
nhiệm
vụ
quản
lý
rạp
hát
mới
này.
Rạp
mới
chỉ
có
600
ghế
dành
cho
khán
giả
ở
tầng
dưới
và
tầng
trên
lầu,
ít
hơn
rạp
Hưng
Đạo
cũ
những
600
ghế.
Để
đủ
chi
phí
khi
dàn
dựng
một
vở
tuồng
mới,
chúng
tôi
phải
tăng
giá
vé
cao
thì
mới
cân
bằng
được
thu,
chi.
Khán
giả
bình
dân
khó
có
tiền
mua
vé
xem
hát.
Ngoài
ra
còn
những
khó
khăn
kỹ
thuật
không
lường
trước
được.
Để
điều
khiển
hệ
thống
âm
thanh,
ánh
sáng
và
các
phương
tiện
kỹ
thuật
hiện
đại
trang
bị
cho
sân
khấu
mới,
chúng
tôi
không
có
chuyên
viên
biết
sử
dụng
các
máy
móc
hiện
đại
đó.
Chúng
tôi
phải
cho
người
đi
học
và
chờ
một
thời
gian
vài
năm
sau
mới
sử
dụng
được.”
Rạp Hưng Đạo cũ phá đi, xây lại rạp mới hiện đại hơn, ít nhất phải mất hơn bốn năm mới hoàn thành, vậy mà ông Giám đốc Nhà hát Trần Hữu Trang – trước đây đã là Giám đốc rạp Hưng Đạo, nghĩa là khi rạp mới hoàn thành thì cũng chính ông là Giám đốc cái rạp hát mới đó – sao lại không biết rạp mới đó có trang bị hệ thống âm thanh và ánh sáng theo kỹ thuật số để cử chuyên viên đi học sử dụng những trang bị kỹ thuật hiện đại đó?
Nhớ lại trước ngày 30 tháng 4 năm 1975, Rạp Hưng Đạo là rạp hát thường trực của đoàn Thanh Minh – Thanh Nga (1962 -1968), nhưng mỗi khi đoàn đi lưu diễn thì bà bầu Thơ lại cho các đoàn hát đại ban khác mướn để khỏi phải bỏ trống rạp. Và các đoàn đã từng hát ở Rạp Hưng Đạo gồm có: Hoa Sen (của bầu Bảy Cao), Thống Nhứt (của Út Trà Ôn – Hoàng Giang), Kim Chưởng (bầu Kim Chưởng), Út Bạch Lan – Thành Được, Hương Mùa Thu (bầu Thu An), Dạ Lý Hương (bầu Xuân), Thủ Đô (bầu Ba Bản), Thủ Đô – Tấn Tài, Hương Hoa (Bầu Sinh), Việt Kịch Năm Châu, Phước Chung, Thúy Nga – Phước Trọng, Hoài Dung – Hoài Mỹ (bầu Nguyễn Huỳnh), Sao Ngàn Phương (bầu Hoài Nhân), Trăng Mùa Thu…
Từ năm 1962, các đoàn hát đã hát hàng mấy trăm tuồng cải lương trên sân khấu Rạp Hưng Đạo và đã thực hiện nhiều kỹ thuật sân khấu tinh kỳ với các phương tiện kỹ thuật thông dụng của thời đó.
Trước
hết
phải
kể
đến
đoàn
Hoa
Sen
của
bầu
Bảy
Cao.
Ông
đã
đưa
phim
ảnh
phối
hợp
với
sân
khấu
quay
để
mở
rộng
không
gian
sân
khấu,
khiến
cho
người
xem
có
cảm
giác
vở
tuồng
được
diễn
ra
trong
một
không
gian
rộng
lớn,
liên
tục
chuyển
cảnh,
làm
như
chính
họ
đang
tham
gia
trực
tiếp
vào
chuyện
tuồng.
Tuồng
Nợ
Núi
Sông,
tuồng
chiến
tranh
Pháp
–
Đức,
đoàn
Hoa
Sen
đã
cho
chiếu
lên
phông
trắng
hàng
mấy
trăm
phi
cơ
đồng
minh
thả
lính
nhảy
dù
xuống
vùng
Normandie
nước
Pháp;
ngoài
ra,
chuyên
viên
kỹ
thuật
của
đoàn
còn
làm
những
chiếc
phi
cơ
nho
nhỏ
cho
bay
sát
phông,
ngang
qua
sân
khấu
và
thả
những
chiếc
dù
tí
hon
có
hình
những
lính
đồng
minh,
như
cảnh
thật
được
nhìn
thấy
từ
xa,
khiến
cho
khán
giả
cảm
thấy
như
đang
chứng
kiến
chuyện
chiến
tranh
đang
xảy
ra
trước
mắt
mình.
Về âm thanh, chuyên viên kỹ thuật bố trí rất nhiều loa phóng thanh ở mặt tiền sân khấu và dài theo khán phòng, ở cả tầng lầu trên, họ câu dây loa cách nào mà có thể làm cho khán giả có cảm giác như nghe phi cơ từ xa bay lại rồi vút ngang qua đầu họ, tiếng phi cơ quầng trên trời và chúi nhanh xuống như chúi xuống bỏ bom, bắn phá. Phối hợp giữa cảnh trí, âm thanh và diễn xuất, đoàn Hoa Sen đã tái dựng trận đánh có phi cơ bắn phá, bỏ bom, nhảy dù như cảnh thật ở ngoài đời.
Về
sân
khấu
quay,
đoàn
Hoa
Sen
đóng
một
sân
khấu
tròn
bằng
cây,
đường
kính
8
thước,
để
trên
một
mâm
sắt
tròn,
có
cốt
sắt
ở
giữa
tròng
vô
cái
sân
khấu
tròn
bằng
cây.
Ngoài
rìa
sân
khấu
tròn
bằng
cây
đó
có
gắn
nhiều
tay
nắm
bằng
sắt
để
cho
các
nhơn
viên
dàn
cảnh
nắm
vào
mà
đẩy
cho
sân
khấu
cây
di
động.
Sân
khấu
quay
ở
các
nước
tiên
tiến
được
điều
khiển
bằng
máy.
Sân
khấu
quay
của
đoàn
Hoa
Sen
được
điều
khiển
bằng
sức
của
6
nhơn
viên
dàn
cảnh,
họ
nắm
vào
tay
nắm
ngoài
rìa
sân
khấu
quay
để
đồng
loạt
đẩy
cho
sân
khấu
quay.
Với lối thủ công này, đoàn Hoa Sen đã góp phần canh tân cách trang trí và âm thanh của sân khấu cải lương. Nếu được trang bị với những dàn âm thanh kỹ thuật số, những bệ nâng bằng máy móc như đã trang bị cho Trung Tâm Nghệ Thuật Cải Lương Trần Hữu Trang (rạp Hưng Đạo mới xây) thì đoàn Hoa Sen còn có nhiều cống hiến hay hơn nữa cho nghệ thuật cải lương.
Đoàn Việt Kịch Năm Châu hát tuồng Tây Thi-Gái nước Việt. Lúc mở màn, Tây Thi (Kim Lan) đứng sau phông trắng, đèn màu rọi ngược in bóng nàng Tây Thi múa, nhiều đám mây bay ngang qua, làm cho khán giả liên tưởng Tây Thi đang múa trên Cô Tô Tài cao ngang tầm mây bay.
Hết cảnh Tây Thi múa, màn hé lên, khán giả thấy những gót hài son của vũ nữ, từ trên trần cao, sát nóc rạp, các vũ nữ từng bước theo nhịp đàn, lời ca bước dần xuống sàn sân khấu. Chiều cao mà các vũ nữ đứng múa cao hơn sân khấu trên bốn thước, tạo cảm giác Cô Tô Đài của Ngô Phù Sai cao đến tận mây xanh. Đây là một cách diễn đạt, mở rộng không gian sân khấu theo chiều cao, sáng kiến của đạo diễn Nguyễn Thành Châu, tức nghệ sĩ Năm Châu.
Đoàn Hương Mùa Thu của Thu An thì đóng thêm mặt tiền sân khấu ló ra hai thước, làm cho bề ngang mặt tiền sân khấu rộng thành 14 thước, áp dụng kỹ thuật sân khấu đại vĩ tuyến như phim ảnh chiếu panorama…
Ngày
xưa,
đoàn
hát
do
tư
nhơn
làm
chủ,
lời
ăn
lỗ
chịu,
nên
người
chủ
và
các
chuyên
viên
cộng
tác
đều
phải
moi
óc,
góp
sáng
kiến
canh
tân
kỹ
thuật,
dựng
tuồng
ngày
càng
hay
hơn
để
thu
hút
khán
giả.
Sau
năm
1975,
bầu
gánh
hát,
chủ
rạp
hát
là
cán
bộ
của
Đảng,
tuồng
hát
sáng
tác
theo
định
hướng
chính
trị,
khán
giả
không
thích
xem.
Nếu
hát
lỗ
lãi
thì
đã
có
Đảng
bù
lỗ
bằng
tiền
thuế
của
dân,
tiền
bán
biển,
bán
đảo,
tiền
bán
hay
cho
mướn
rừng
ở
biên
giới.
Do
vậy,
chủ
đoàn
hát,
chủ
rạp
hát
đâu
cần
có
sáng
kiến,
suy
nghĩ
tìm
tòi
chi
cho
mệt,
cứ
tà
tà
sống
khỏe
thôi.
Về trang trí sân khấu, các cán bộ văn nghệ học theo sân khấu của Trung Cộng, dùng danh từ lòe người như kiểu “Trang trí Nhứt Điểm Xuyên Tâm” …nghe như chuyện kiếm hiệp Nhứt Dương Chỉ của Kim Dung!
Sau
ngày
30
tháng
4
năm
1975,
Họa
sĩ
Nhân
dân
Lương
Đống
từ
Bắc
vô
trang
trí
cho
tuồng
Tiếng
Trống
Mê
Linh
dựng
trên
sân
khấu
đoàn
hát
tập
thể
Thanh
Nga,
ông
bác
bỏ
các
maquette
trang
trí
do
họa
sĩ
Loka
và
Phan
Phan
phác
thảo
cho
tuồng,
và
nói:
“Trang
trí
sân
khấu
bây
giờ
phải
“tân
kỳ”,
phải
“cách
mệnh”
như
Trung
Hoa
chớ
không
theo
cách
“dàn
cảnh
tả
thực”
với
những
chi
tiết
rườm
rà.
Tôi
áp
dụng
lối
Trang
trí
Nhứt
Điểm
Xuyên
Tâm
cho
toàn
bộ
vở
tuồng
‘Tiếng
Trống
Mê
Linh’.”
Ông
Lương
Đống
giải
thích
trang
trí
Nhứt
Điểm
Xuyên
Tâm
như
sau:
Ông
cho
đóng
một
cái
bục
cao
một
thước,
mặt
phía
trên
bục
bề
ngang
một
thước
hai,
bề
dài
xuyên
suốt
từ
cánh
gà
bên
phải
qua
đến
cánh
gà
bên
trái,
bục
này
để
sát
phông
trắng,
diễn
viên
có
thể
đi,
đứng,
đánh
võ
trên
cái
bục
đó.
Giữa
sân
khấu,
phía
trước
bục
gỗ,
có
một
bục
khác
có
những
nấc
thang
để
diễn
viên
bước
xuống
sàn
sân
khấu.
Tất
cả
cảnh
trí
để
diễn
đạt
bối
cảnh
diễn
xuất
đều
để
dọc
theo
cái
bục
dài
này,
đó
là
“nhứt
điểm
xuyên
tâm”
chạy
từ
cánh
gà
trái
qua
cánh
gà
bên
phải.
Cảnh 1: Lễ giỗ Tổ Hùng Vương: dựng hai panneaux vẽ hình trụ cửa vô đền Hùng, đặt hai trụ đó dựa vào bục cây sát phông, tượng trưng cho cửa vô đền Hùng. Rọi hình ngọn núi vô phông trắng. Diễn viên đứng trên bục, bước qua bục rồi đi trên cái bục cây đó qua phải hay trái là vô đền Hùng.
Cảnh
2:
Khi
Hoàng
Giang
(vai
Tào
Uyên),
Hùng
Minh
(vai
Mã
Tắc),
Văn
Ngà
(vai
Tô
Định)
đến
gây
hấn
với
Trưng
Trắc
(Thanh
Nga)
Trưng
Nhị
(Hà
Mỹ
Xuân)
thì
cũng
diễn
với
cảnh
trí
kể
trên,
tượng
trưng
cho
việc
xảy
ra
tại
trước
cửa
đền
Hùng.
Cờ
của
quân
Nam
treo
trên
một
cột
tượng
trưng
cho
cửa
đền
Hùng.
Cảnh
3:
Thi
Sách
bị
thiêu
sống:
một
panneau
nhỏ
vẽ
đá
ở
vách
thành,
dựng
che
phân
nửa
cái
bục
cây,
trên
vách
thành
treo
một
lá
cờ
tượng
trưng
cho
cờ
của
Tô
Định,
Thi
Sách
(Thanh
Sang)
đứng
sau
vách
thành,
nửa
người
ló
cao
lên,
tượng
trưng
bị
treo
thiêu
sống
trên
thành.
Trưng
Trắc
(Thanh
Nga)
đứng
trên
sàn
sân
khấu,
nhìn
vô
Thi
Sách
trong
thành
để
diễn,
tượng
trưng
cho
Trưng
Trắc
đang
đứng
trước
cửa
thành
của
Tô
Định,
đối
đáp
với
chồng
là
Thi
Sách.
Lúc
tế
chồng,
khi
xuất
quân
và
lúc
Tô
Định
thua
bỏ
chạy
đều
diễn
trên
cái
bục
cây
và
trên
sàn
sân
khấu.
“Nhứt
Điểm
Xuyên
Tâm”
là
nói
cho
có
vẻ
hoa
mỹ
chứ
xét
cho
cùng
trang
trí
Nhứt
Điểm
Xuyên
Tâm
là
lối
trang
trí
“ước
lệ”
của
Hát
Bội
ngày
xưa.
Diễn
viên
đứng
trên
cái
rương
để
sát
phông
trắng
tượng
trưng
cho
đứng
trên
mặt
thành,
hoặc
đang
leo
núi…
Đi
vòng
vòng
sân
khấu
tượng
trưng
cho
việc
lên
núi
xuống
đèo.
Ngồi
uống
rượu
trên
ghế,
bên
cái
bàn
nhỏ
có
thể
là
đang
ngồi
yến
ẩm
trong
cung
đình,
hoặc
đang
uống
rượu
bên
quán
ở
vệ
đường…
Hát
Tiều,
hát
Quảng
cũng
trang
trí
kiểu
đó,
tuy
có
màu
sắc
hoa
hòe
hơn
nhưng
cũng
là
trang
trí
theo
phong
cách
“ước
lệ”,
các
ông
dựa
vào
“made
in
China”
để
dọa
người
thôi.
Trang
trí
cho
tuồng
Chiến
Binh,
khai
trương
Trung
Tâm
Nghệ
Thuật
Cải
Lương
Trần
Hữu
Trang,
diễn
tả
cánh
rừng
quân
Bắc
Việt
đi
xuyên
đường
mòn
HCM,
là
chỉ
để
vài
ba
cái
panneaux
nhỏ,
vẽ
hình
thân
cây,
một
ít
lá,
để
đây
đó
trên
sân
khấu
tượng
trưng
cho
cánh
rừng
bị
phi
cơ
B52
liệng
bom
rải
thảm.
Đó
cũng
chỉ
là
trang
trí
“ước
lệ”
chớ
có
hiện
đại,
“hoành
tráng”
gì
đâu
mà
các
ông
chủ
nhà
hát
kêu
om
lên
như
báo
NLĐ
đăng.
Chắc các ông định làm một vở tuồng “hoành tráng” kiểu tuồng Kim Vân Kiều, Chiếc Áo Thiên Nga hay Mai Hắc Đế để tiêu tiền năm mười tỉ bạc kiếm vài trăm triệu bỏ túi, nhưng sân khấu nhỏ quá không thể thực hiện được nên các ông kêu than vậy thôi.
Có rạp hát mới, được cho là hiện đại “hoành tráng”, nhưng nghệ sĩ cải lương trong nước lại than dài. Người ta giết chết cải lương bằng nhiều thủ thuật khác nhau.
Nói cứu cải lương, nói vậy mà không phải vậy, còn tệ hơn như vậy nữa! Than ôi…
Mã
an
toàn:
Sắp tới đây là kỷ niệm 21 năm ngày thành lập trang web cailuongvietnam.com (13/04/2004 - 13/04/2025) Dây là trang tin tức đầu tiên của cailuongvietnam.com từ năm 2004. Còn đuọc gọi là CLVNCOM1 . Thân mời các dộc giả xem những bằi mới hơn tại trang tin tưc CLVNCOM2 theo link dưới dây https://www.cailuongvietnam.com/newscl
Ý kiến bạn đọc